Thứ Hai, 30 tháng 10, 2017

NGUYỄN BẮC SƠN, MỘT ĐẶC SẢN CỦA THI CA MIỀN NAM / Đỗ Trường


 
Nhà văn Đỗ Trường

          …Tự nhiên cảm hứng, tôi viết ngay, và vào những lúc rảnh, nơi làm việc. Có lẽ, thời gian qúa ngắn để đủ độ chín viết chân dung một nhà văn. Vì vậy, những suy nghĩ trên của tôi có thể không đúng. Nhưng dù sao đó cũng là một cách tiếp cận nhằm sáng tỏ chân dung một thi nhân.

          Nếu được phép, chọn gương mặt tiêu biểu cho thơ ca miền Nam thời chiến, thì có lẽ Nguyễn Bắc Sơn là một trong những nhà thơ mà tôi nghĩ đến. Tuy viết ít, nhưng Nguyễn Bắc Sơn có giọng thơ rất đặc biệt. Cái cá tính, đặc trưng ấy, ai đã đọc một lần, sẽ bị ám ảnh mãi không thôi. Theo dòng văn học sử, ta có thể thấy, có người cả đời làm và in thơ, nhưng không bao giờ thành thi nhân, và có người chỉ cần một tập, hay một bài thơ đã trở thành thi sĩ. Và Nguyễn Bắc Sơn là một thi sĩ như vậy. Chỉ với thi tập: Chiến Tranh Việt Nam và Tôi đã đủ làm nên chân dung nhà thơ vạm vỡ Nguyễn Bắc Sơn. 

Trò đời – Qua đò : Thơ Đặng Xuân Xuyến



 
 
TRÒ ĐỜI

- Kính tặng nhà thơ Nguyễn Khôi -

Thôi!
Thì thôi!
Về quê
Ráng “làm người tử tế”
Chính trị vốn lưu manh
Đếch có chữ tình
Biết thế
Nên
Đếch cần xin xỏ.
.
Mẹ nó!
Làm người giờ càng khó
Thất thế sa cơ
Đã nản
Còn sợ
“Truy cùng diệt tận”
Đến hồi mạt vận
Ngã ngựa rồi mới thèm một chữ NHÂN
*.
                     Hà Nội, sáng 08 tháng 05.2017

Chủ Nhật, 29 tháng 10, 2017

VÀNG - THAU - MỘT - THỜI : Tiểu thuyết / Phan Đạt Ninh (Chương 2 - 3)






       Chương 2

          Những tháng ngày sống bên Gã đôi lúc Sơn cũng cảm thấy khó chịu bởi tính nết Gã. “Một thanh niên mới  ngoài hai mươi tuổi mà đã tính toán cho những ngày hiện tại, trước mắt, lâu dài thì còn gì là thời thanh niên bay nhảy, khoáng đạt nữa...”. Sơn ngồi thu lu bên góc sân thượng nghĩ về Gã, về bản thân để rút ra bài học thì Gã mò đến. Gã nói:
          - Lại đăm chiêu suy nghĩ gì vậy?

Dịch giả ĐOÀN MẠNH THẾ: DAO SẮC KHÔNG GỌT ĐƯỢC CHUÔI / Đặng Xuân Xuyến


Dịch giả Đoàn Mạnh Thế

        Năm 1998, lần đầu gặp, thấy anh phong độ, trẻ trung, nghĩ anh chắc chỉ ngoài bốn mươi tí ti nên gọi anh xưng em ngọt sớt. Mãi sau này biết tuổi, ngại quá, xin chuyển sang xưng cháu gọi chú cho phải đạo thì anh gạt: - “Đừng gọi tớ là chú, già lắm. Tớ hơn cậu chưa đến 30 tuổi, đang quen anh anh em em, chuyển sang xưng hô chú cháu nghe buồn cười...” . Ừ. Tặc lưỡi, cũng như dịch giả Trần Đình Hiến đi! Bố cũng anh xưng em. Con (con vợ lớn của dịch giả Trần Đình Hiến) cũng anh xưng em. Năm thỉnh mười thoảng mới gặp, gọi anh xưng em cũng chẳng chết hàng tôm hàng cá nào, cốt vui vẻ khi gặp mặt, công việc được như ý, là ổn. Từ đấy, lại anh anh em em, nhiều lúc rượu vào còn hứng lên cốc đầu “ông anh” như gõ đầu trẻ, rồi tưng tửng phán: - “Số anh sau này cũng thê lương lắm. Vợ bỏ! Con chê! Về già sống cảnh đói nghèo, đơn độc!”. Anh cười khì khì: - “Chú biết cái đếch gì mà phán! Lại nghe thằng Hà (con thứ 2 của anh) nói khi rượu vào chứ gì? Ừ. Số anh nó nhọ như thế nên cố tích đức để cải số đây. Mà số chú sau này cũng nhọ lắm, sướng hơn anh về vật chất nhưng tinh thần cũng sẽ mệt mỏi đấy.”.

Bao Giờ Mới Được Gần Nhau? Thoi đưa - Trăng Soi Ngang Đầu - Muôn Trùng Cách Xa - Tiếc Một Thời - Vô Dụng Dần Dần - Thuyền Về - Ghé Lại Quán Xưa / Thủy Điền


 
Nhà thơ Thủy Điền



Bao Giờ Mới Được Gần Nhau?

Dưới trăng nước mắt rưng rưng
Giữa đêm tôi khóc một mình "Cô đơn "
Ly Cà-phê nóng đang thơm
Trở thành lạnh nhạt trẻo trơn vô cùng
Khi người đã hẹn. Bỗng dưng
Thay lòng, đổi dạ giữa chừng chẳng hay
Để tôi cứ mãi u hoài
Nhìn về hoang vắng đêm dài....dài thêm
Buồn...buồn dâng ngập thâu đêm
Ngồi bên ghế đá nỗi niềm sầu đau
Yêu chi để trót mang vào
Chàng ơi ! Chàng hỡi. Trăng nào gần nhau ?

21-10-2017

Đêm Đông - Ngày Mai Em Sẽ Lấy Chồng - Cây Mai Lạ Kỳ - Mộng Phu Quân - Thương Nhớ Người Đi - Tàn Đêm - Về Lại Làng Xưa - Ngày Xưa Tuổi Hồng - Chút Bi Quan: Chùm thơ Lệ Hoa Trần

 
Nhà thơ Lệ Hoa Trần

Đêm Đông

Đông về trời đất âm u
Thắp vài ngọn nến hát ru đêm dài
Nhìn sang cửa sổ nhà ai
Lung linh ánh lửa ngắn, dài như ta
Cũng nhìn ra khoảng trời xa
Tay đàn, miệng hát bài ca thánh buồn
Mùa đông tuyết phủ ngập đường
Hai bên khung cửa như dường đang yêu.

24-10-2017
                                  

Ba Tờ Giấy Xanh / Thủy Điền



 

        Dưới ngọn đèn dầu hỏa, bà sáu Quận tay vừa đếm tiền, miệng vừa chắc lưỡi. Sao kỳ thật? Mấy lần trước con út cho mình ba tờ giấy xanh, mình đổi được 6.600.000 ngàn đồng, còn lần nầy cũng ba tờ giấy xanh, mà sao lại có 3.300.000 ngàn đồng, mất hết phân nửa. Lạ đời thật. Rồi bà tự bảo: Nếu có mất thì cũng mất chút đỉnh, vài trăm ngàn thôi, có đâu mất số tiền lớn như thế nầy. Bực ơi, là bực.

Một Chút Tâm Tình Cùng “Giấc Thụy Du” / Thủy Điền



Nhà văn Thủy Điền



        Bài Viết Thay Lời Cảm Ơn Nhà Thơ Trần Mai Ngân Đã Gởi Tặng Cuốn Thi Ảnh

          Sau cuộc du hành từ Monaco và miền nam nước Pháp trở về. Mệt, nhừ tử tương, bởi đi đường dài cộng những ngày mất ngủ. Vừa bước vào nhà là chỉ biết ngả quèo trên bộ So-fa đánh cho một giấc để lấy lại sức, còn bao chuyện khác thủng thẳng sẽ tính sau. Trong cơn mơ màng, bỗng tiếng chuông nhà reo lên, đánh thức giấc ngủ. Tưởng việc gì, té ra ra là ông đưa thư mang bưu phẩm đến. Biết chắc là món quà của người bạn từ Việt nam gởi sang vì trước đây hai tuần chị ta cũng có Mail sang cho hay trước. Ngoài ra thường thì cũng chẳng có ai gởi bưu phẩm cho mình, có chăng là bạn bè mang quà đến tặng vào ngày Sinh nhật hay mấy đứa nhỏ ở xa, lâu lâu đi chơi gởi về  ba mẹ vài cái Postkarte mà thôi.

Ba Mươi Sáu năm Chờ Đợi / Thủy Điền



     


          13 giờ trưa, tháng 10, miền nam nước Ý trời vẫn còn nắng chang chang, nhiệt độ từ 23 đến 28 độ. Gương mặt hắn đỏ ngầu, vừa lái xe, bụng sôi ùng ụt, hậm hực trong lòng, lầm bầm nho nhỏ. Sao mình dại thế, phải dè…… đừng thèm hỏi thêm tiếng nữa, để bây giờ phải nuốt nước bọt cầm hơi.

Tình ảo / Đặng Xuân Xuyến





(thơ vui: tặng những cuộc tình qua mạng)

Anh ạ. Thật lòng thích em không?
Thì em đang đến bãi ngô đồng
Em già, em xấu, không như ảnh
Chỉ sợ gặp rồi anh chả thương.

Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

Hoa dạ hương – Hoa đào – Hoa hồng nhung – Hoa bướm – Hoa hậu báo Tiền Phong: Chùm thơ Trần Hùng Thắng



 

    HOA DẠ HƯƠNG

        Ngày em còn mải mộng mơ
Đến khi trời tối ngẩn ngơ tìm người
        Em mang hương của đất trời
Đêm đêm gió thoảng bồi hồi tim anh.
 

BẢY CHỮ, TÁM NGHỀ XƯA & NAY : Thư giãn cuối tuần




       “BẢY CHỮ, TÁM NGHỀ” THỜI NAY
         
          Lời dẫn của Tễu:
          Trong cuộc nhậu, có ông bạn bảo ông có biết "7 chữ 8 nghề" thời xưa và thời nay nó là thế nào không? Lắc đầu không biết.   Ông bạn đọc cho: 
          "7 chữ" nghề báo thời kinh tế thị trường định hướng XHCN: 
          Tình - Tiền - Tù - Tội - Sex - Sốc - Sến. 
          Muốn an toàn, muốn bán chạy, cứ lượn trong vòng 7 chữ là ngon lành cành đào. 
          "8 nghề" làm văn hóa thời kinh tế thị trường định hướng XHCN:  
          Cờ - Đèn - Kèn - Trống - Bưng - Bê - Kê - Đặt 
          Cứ thế, tuần nào tiết ấy cờ quạt, bát âm ca tụng, kê cho ấm đít quan trên và đẹp lòng ông lớn là được ấm thân.

          Còn thời xưa à? Ông cứ "sớt" trong blog Quà tặng xứ Mưa là ra hết.
          Sớt rồi, thấy bài viết dưới đây, là lời của một con đĩ già lên mặt dạy lớp đàn em. 

          Mới hay xưa nay "nghề chơi cũng lắm công phu".

Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

VÀNG - THAU - MỘT - THỜI : Tiểu thuyết / Phan Đạt Ninh (Chương 1)


 
Nhà văn Phan Đạt Ninh

          Nhà Văn Phan Đạt Ninh là tác giả quen thuộc của bạn đọc blog TMG với những tác phẩm “Nắng qua đèo” (Thơ), “Sương khói mặt người” (Tiểu thuyết) mà chúng tôi đã đăng tải nhiều kỳ trong nhiều năm qua. Kỳ này, chúng tôi trân trọng giới thiệu nhiều kỳ tiểu thuyết “Vàng thau một thời” của nhà văn. Mời các bạn thưởng thức.


     Chương 1

          Gã thuộc loại điển trai nhất trường. Gã đã đẹp lại nhiều tài vặt nên cánh nữ sinh Bách khoa mê Gã lắm. Thuở ấy cứ mỗi buổi lên lớp trên hội trường dốc hay ở khu C8, C9 gì đấy, Gã thường rủ Sơn chọn chỗ cuối cùng của lớp để ngồi. Chỗ cuối cùng xa giáo viên nên Gã thoải mái co chân lên ghế. Thấy hành động của Gã, Sơn hỏi:
          - Sao cậu cứ thích ngồi tít dưới đó là thế nao? Vừa khó nghe thầy giảng, vừa không được ngồi cạnh lũ con gái hương thơm như kẹo?
          Nghe Sơn  hỏi vậy, Gã chỉ cười. Thấy thế Sơn lại hỏi:
          - Tớ nói không đúng à?
          Gã trả lời tỉnh khô:
          - Đúng với cậu nhưng không đúng với tớ ! Cậu thích ngồi trên thì lên đấy mà ngồi. Rõ là ngốc...
          Gã nói như mắng vào mặt Sơn.Thấy Sơn không trả lời, không có tín hiệu phản ứng gì, Gã nói tiếp:
          - Tớ nói thế cậu không tự ái à?
          Nghe Gã hỏi vậy Sơn nghiêm mặt trả lời:
          - Tự ái với cậu để bằng không à?
          Gã cười khùng khục khiến tụi bạn ngồi phía trước quay lại nhìn.

Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

TIẾNG KHÈN / Đặng Xuân Xuyến


- tặng Vũ Thị Hương Mai -



 Nhởn nhơ
Mặc cha giục sang bản bên cho người ta bắt làm vợ
Mặc sương trắng là đà giăng ngõ
Mặc mây chiều quẩn váy lửng lơ
Mặc khèn ai bỏng rộp phồng đêm
Cứ tủm tỉm
Cứ bơi theo dòng suối
Cứ men theo hương lài
Cứ nồng nàn dựa một bờ vai...

GIAI THOẠI VỀ HOÀNG DƯƠNG CHƯƠNG

 1 -  CHỈ CÓ MỘT CÁI CHƯA BIẾT

 
TS Hoàng Dương Chương
        Ông HV là một tác giả "tầm tầm" cỡ địa phương có tính rất thích khoe sự hiểu biết của mình. Một lần đi cơ sở, ông ta thao thao bất tuyệt hết chuyện trên trời đến chuyện dưới biển, không còn để cho ai nói chen vào được. Quan khách nói đến lĩnh vực nào ông cũng tham gia bàn luận say sưa, tỏ ra hiểu biết hơn người.
        Trong số những người phải ngồi "chịu trận" trước ông HV có nhà nghiên cứu - phê bình văn học Thạc sĩ Hoàng Dương Chương tình cờ cũng đi điền dã ở cơ sở đó. Hoàng Dương Chương là nguyên mẫu của một số ký sự và truyện "Dũng sĩ diệt cá sấu" mà một thời được bạn đọc nhỏ tuổi say mê. Hiện ở bảo tàng đặc công rừng Sác có bức tượng dũng sĩ diệt cá sấu đề rõ tên tuổi anh. Anh còn là tác giả hàng trăm bài nghiên cứu đăng báo chí, đồng tác giả trên chục công trình nghiên cứu và sách đã xuất bản, là Uỷ viên Ban chấp hành, Trưởng ban thanh tra Hội Văn học Nghệ thuật Nam Định.

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

Phượng - Loan 1 – 2 (Thơ Tình Lục Bát 2017) / Lê Kim Thượng

                   
Nhà thơ Lê Kim Thượng


     1.

        “Phượng - Loan lẻ bạn sầu tư
Tôi đây lẻ bạn... cũng như Phượng Hoàng...”
        Yêu nhau từ thuở trăng tròn
Bây giờ trăng khuyết... em còn nhớ tôi?
        Vầng trăng thề hẹn đâu rồi
Nửa vầng trăng khuyết... đơn côi hao mòn...              
                 

CUỘI - HUYỀN THOẠI VỀ TRĂNG - HÒN TRỐNG MÁI - KỂ CHUYỆN SAO: Chùm thơ Tống Đức Hiển


Cố Nhà thơ Tống Đức Hiển



      CUỘI

Dối gian, Cuội phải lên trời
Sống cô đơn, giữa sáng ngời vừng trăng
Trải trăm năm, trải ngàn năm
Kìa trông chú Cuội còn nằm gốc đa?
Cõi tiên trẻ mãi không già
Ai hay dối trá mà xa cõi người
Một mình dễ có gì vui
Và chăn trâu suốt một đời khổ chưa
*
Đến giờ, trong gió, trong mưa
Lời ru xưa, truyện đời xưa... vẫn buồn...

1990

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

TÔI TRỞ THÀNH DỊCH GIẢ / Đoàn Mạnh Thế


Dịch giả Đoàn Mạnh Thế


          Năm 1992, tôi cùng ông bạn “cố tri”, thời học phổ thông đến hiệu sách Ngoại Văn (Tràng Tiền, Hà Nội) tìm mua cuốn Đại Từ Điển Từ Hải (Biển từ) do Trung Quốc xuất bản. Loay hoay ở quầy sách Hán Ngữ, tôi tìm được 4 hộp sách Kho Tàng Tri Thức Khoa Học” gồm 20 cuốn, do Nhà xuất bản Thiếu Niên Nhi Đồng Giang Tô (Trung Quốc) xuất bản. Thấy tôi cứ tần ngần, xem kỹ từng cuốn sách, ông bạn bảo tôi: - “Tao tặng mày bộ sách đó. Mang về Hải Phòng, đọc để ôn lại tiếng Trung, nâng cao trình độ Hán Ngữ, giúp cho việc dạy Trung Văn của mày.!”

SỐNG LẠI ĐỂ… NGHE VĂN (Giai thoại làng văn) / Trần Mỹ Giống


Trần Mỹ Giống và Trần Quốc Tiến (áo ba lỗ)



        Nhà văn Trần Quốc Tiến - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam là người có khiếu văn thơ từ nhỏ. Anh được rất nhiều bạn đọc nông dân mến mộ không chỉ vì  anh là nông dân tự học thành tài, mà còn vì những tác phẩm của anh viết về nông thôn rất hấp dẫn.

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

THU LẠNH : Thơ Đặng Xuân Xuyến





Người đã đi rồi, đi quá xa
Bỏ ta ở lại với quê nhà
Hôm nay về lại thăm làng Đá
Ngơ ngẩn chiều tà ta với ta…

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

Bình Minh trên "Hồ Bodensee" Thụy Sỹ - Tình Tuyệt Vọng - Nét Đẹp Quê Tôi - Giấc Ngủ Say: Chùm thơ Thủy Điền





Bình Minh trên "Hồ Bodensee" Thụy Sỹ

Bình minh trên mặt hồ đầy
Xa xa vai lạnh thân gầy thả câu
Sương lam giăng phủ một màu
Nhấp nhô bóng cá đua nhau vẫy mừng

Chuyện ngày xưa chốn đất Trung.....!
Thuyền trôi lơ lững tay nâng tách trà
Tay cần, tiêu thú đài hoa
Giữa trời mây, nước chan hòa niềm vui

Ngày nay nơi chốn xứ người(*)
Cũng thuyền, cũng sáng, cũng mồi, cũng câu
Khác xưa cái thú tiêu lầu
Mong sao bắt được đầy xâu cá mè

Nực cười hai cảnh tréo ngoe
Cái thời hữu lậu mà le vô cùng
Thời son, hiện đại văn minh
Thả thuyền theo nước đắm mình cùng sương.

(*)Thụy Sỹ

14-10-2017

Màu Xanh Yêu Thương - Tháng Mười Mùa Hoa Cúc - Gió Chiều: Chùm thơ Lệ Hoa Trần


 
Nhà thơ Lệ Hoa Trần



 Màu Xanh Yêu Thương


Nửa cuộc đời cứ luôn mơ mộng
Chiều đứng nhìn…. xa biển Đại dương
Ngắm nước lên, sóng vỗ, chập chờn
Màu xanh thẩm tràn đầy hy vọng

Nửa đời người, nửa phần cuộc sống
Sáng trông cao ánh sắc của trời
Áng thanh bao, vây phủ muôn nơi
Như đánh thức lòng người nao nức

Màu xanh thẩm là màu ký ức
Theo ta từ tuổi ấu thơ xưa
Dẫu cho trời lắm nắng, nhiều mưa
Nhưng, vẫn mãi luôn luôn tiềm thức.

08-10-2017


Cái Bàn Không Có Mắt / Thủy Điền


Nhà văn Thủy Điền


          Thành phố 24 giờ đêm, những ngọn đèn đường hướng về ngoại ô bắt đần dần tắt. Hắn ngồi im lìm chăm chú lái xe qua từng khúc quẹo và muốn quên đi những chuyện đã qua.

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Thạch đại quan – Hổ hiền hơn quan / Phạm Liên


Nhà thơ Phạm Liên



THẠCH ĐẠI QUAN (1)

Một gã lính quèn đứng gác đường (2)
Mặt dơi tai chuột chẳng văn chương
Bỗng nhiên nhảy tót lên quan nhỏ
Thiên hạ chê rằng “quan ễnh ương”! (3)

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

Góa Phụ 1 - 2 – 3 (Thơ Tình Lục Bát 2017) / Lê Kim Thượng


Nhà thơ Lê Kim Thượng

                

     1.

          Ngày mong, tháng nhớ xanh xao
Em xưa, tình cũ... chiêm bao sum vầy
          Đêm trăng hò hẹn còn đây
Chuyện tình cổ tích đong đầy trong tim
          Vườn yêu hai đứa đi tìm
Sắc hoa màu nhớ... tiếng chim bốn mùa...
                       *
          Tiếng chân nhẹ bước ban trưa
Nắng rơi bụi phấn, gió đưa gót giày
          Tóc dài vướng sợi mây bay
Thiên đường trong mắt thơ ngây... hoặc huyền
          Nghiêng nghiêng nón lá che nghiêng
Đôi con mắt liếc... làm duyên, gọi mời
          Ngọt thơm đọng lại trên môi
Nụ hôn thắm thiết... bồi hồi, dịu êm
          Giọt mưa rơi nhẹ bên thềm
Ru em cánh võng nhẹ mềm nghiêng chao
          Lời thơ nồng ấm ngọt ngào
Gửi theo ngọn gió bay vào tình ca
          Thế rồi... em chẳng thấy qua
Để cho gió cuộn hồn hoa héo gầy...

Thứ Ba, 17 tháng 10, 2017

SAY YÊU / Đặng Xuân Xuyến








- Với T.L.A -

Yêu thương nhé. Một lần thôi. Là đủ
Ta đâu cần gian díu giữa nhân gian
Uống nữa đi. Đây rượu ngọt. Môi mềm
Đêm lạnh lắm đừng để ta lẻ bạn.

MƠ ĐÊM - nỗi niềm xót xa của Đặng Xuân Xuyến! / Bùi Đồng


                                     
MƠ ĐÊM

Đêm!
Trở mình
Cuống cuồng vòng tay ghì hơi ấm
Giật mình
Ánh mắt nửa đêm
Hun hút đại ngàn gió hú...

Thèm trận cuồng lũ
Dào dào ngấu ải chờ mưa...
Khát...

Cong đêm...
Yên ả.

Hà Nội, đêm 28 tháng 12.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN


LỜI BÌNH CỦA BÙI ĐỒNG:



Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

ĐẶNG XUÂN XUYẾN NÍU DẢI YẾM VỀ CÕI YÊU / Bùi Cửu Trường

 
Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến

HƯƠNG QUÊ

Hương cốm nhà bên duyềnh sang nhà hàng xóm
Cô bé thậm thò vắt ngang dải yếm
Níu bờ sông
Ơi ời “ra ngõ mà trông”
Vi vút gió đồng...
.
Ngẩn ngơ 
giấc mơ
Níu đôi bờ bằng dải yếm
Chuốt tóc mềm làm gối chăn êm
Áo tứ thân trải lá lót nằm
Gom gió lại để chiều bớt rộng...
.
Thẩn thơ
Tiếng mơ thầm thĩ
“Người ơi...
Người ơi...”
Dan díu lời thề
Ngõ quê líu quíu.
*.
Hà Nội, chiều 31.08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN


LỜI BÌNH CỦA BÙI CỬU TRƯỜNG:

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

NHUẬN ĐỌC / Trần Mỹ Giống



    
        Ngày xưa, bài thơ được đăng báo là vinh dự tự hào của tác giả. Nếu in sách thì nhà nước lo từ A đến Z. Tác giả vừa được nhuận bút, bừa được bạn đọc kính nể. Bây giờ, tác giả bỏ tiền ra in sách, đem biếu tặng không, cũng chẳng ai thèm đọc.

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

Phiêu Linh 1 - 2 - 3 (Thơ Tình Lục Bát 2017) / LÊ KIM THƯỢNG



 
Nhà thơ Lê Kim Thượng
                   
1.

          “Cho anh về với quê xưa
Để anh tìm lại gốc dừa, bờ ao
          Lời em âu yếm hôm nào
Thoảng bay trong gió, thì thào tiếng yêu...”
          Ngày qua, buồn đã quá nhiều
Nửa mưa, nửa nắng... nửa chiều, nửa trưa
          Bến quê còn hẹn đò đưa
Tre gầy ngã bóng trong mưa buồn buồn
          Em xưa ấp ủ tình suông
Người đi lo chuyện tròn vuông riêng mình
          Thuyền đời trôi nổi phiêu linh
Thuyền tình chở khẳm tâm tình ủ ê
          Canh khuya tiếng gọi Hồn Quê
Dừng chân, quay gót tìm về... chiêm bao...

Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

CHÚ TÔI : ÔNG TRẦN QUỐC SỬ / Trần Mỹ Giống



 
Ông Trần Quốc Sử
              

          Quê tôi là làng Trà Lũ Trung nay là xã Xuân Trung, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Ông ngoại tôi mất khi tôi chưa ra đời. Sau khi ông ngoại mất, hai bà tôi bỏ con cái ra đi kiếm sống. Bà cả tái giá ở làng bên. Bà hai bỏ về quê (Thư Trì – Thái Bình)... Mẹ tôi có ba chị em gái đều còn nhỏ tuổi. Mẹ tôi do bà cả sinh ra, hai dì tôi là bà hai sinh. Ba chị em mẹ tôi được người chú ruột nuôi dưỡng. Song ông chú lại quá nghèo nên phải để dì út tôi đi tu, nương nhờ nhà chùa. Sau ngày hòa bình lập lại, dì bỏ chùa về lấy chồng cùng làng là ông Trần Quốc Sử.